CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 86

Cánh cửa nhà tắm trong phút chốc được mở ra, Ôn Hành Viễn ở trần

nửa người trên, nhìn cô, "Em rất quan tâm đến anh đấy chứ nhỉ, ngay cả
thói quen của anh em đều biết hết cả rồi?".

"Anh đừng tưởng bở nữa đi!", Si Nhan giật nảy mình, muốn đẩy anh

vào, tay đưa ra lại ngại chạm vào anh. Trong lúc bối rối cô nhắc chân đá
vào căng chân anh, thái độ dữ dằn, "Anh thích ơ trần hả, sốt sắng cởi đồ
vậy làm gì, anh mặc quần áo hẳn hoi rồi hẳng ra ngoài!".

Ôn Hành Viễn buồn cười với hanh động của cô, "Anh không để bụng,

em ngại ngùng gì chứ!".

"Ngại ngùng thay anh ấy", Si Nhan quya về bếp tiếp tục nấu cháo, đổ

gạo vào nồi, không nhị được mắng một câu, "Đồ lưu manh!".

Trong thời gian chờ đợi, Si Nhan đến tủ quần áo lấy ra bộ đồ trước kia

Si Hạ có để để lại chỗ cô. Nghe thấy tiếng nước trong nhà tắ,m ngừng chả,
cô gọi với vào hỏi, "Ở đây có quần áo cuae anh em, anh có muốn mặc tạm
không?". Không có câu trả lời. Cửa phong tắm được mở ra, Ôn Hành Viễn
quấn khăn tắm nghênh ngang bước ra ngoài.

Si Nhan tiện tay ném cái gối tựa phía sau qua, "Anh có chút xấu hổ

nào không vậy hả? Có thể đừng phóng đãng như vậy đợc không?".

Ôn Hành Viễn cười vang, "Sợ không nhống chế được bản thân rồi bổ

nhào đến à?".

Si Nhan quẳng quần áo qua, "Mặc vào!".

Ba năm rồi cô chưa về nhà, quần áo đương nhiên là mặt hàng nhét

dưới đáy hòm.

"Đã sắp móc meo cả rồi em còn bắt anh mặc?", Ôn Hành Viễn chê bay

quẳng đi, "Anh không mặc!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.