CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 87

"Vậy thì anh cứ mặc bộ đồ nồng nặc mùi rượu kia đi. Nhưng mà, để

tránh cho em bị say", Si Nhan trừng mắt với anh, "Đi thong thả, không
tiễn!".

"Biết bao nhieeu người muốn nhìn mà không có cơ hội, em không

nắm bắt một chút sao?", Ôn Hành Viễn phớt lờ, lệnh đuổi khach của cô, cất
giọng bỉ ổi, "Thân hình anh không tệ, không tin em kiểm tra mà xem", dứt
lời đã chồm đến trước mặt Si Nhan.

Si Nhan ôm gối chặn khuôn mặt tuấn tú của anh, "Ai muốn kiểm tra

chứ", dứt lời cô không thèm đếm xỉa đến anh, vào bếp bưng cháo ra.

Chú ý đến má cô phớt hồng. Ôn Hành Viễn lòng dạt dào niềm vui

sướng, khóe môi nở nụ cười. Dợi Si Nhan bưng cháo đến trước mặt anh,
anh bỗng không thể cười nổi, "Đây là tiết mục cháo nướng à? Em khẳng
định là anh ăn xong không cần đến bệnh viện chứ?".

"Đâu ra nhiều lời nhảm nhí như jvaajy", Si Nhan "cạch" một tiếng bo

thìa xuống bàn, "Dù sao thì nhà em gần bệnh viện lắm, mất có ba bốn phút
thôi, an tâm đi, tiện đường", nói xong cô quay người đi vào phòng ngủ,
chuẩn bị thu dọn chiến trường của con sâu rượu.

Ôn Hành Viễn đang chuẩn bị tâm lý khi phải đối mặt với bát cháo chất

lượng kém, thì chuông cửa bỗng vang lên. Si Nhan tưởng là Si Hạ, cô vội
từ phòng ngủ thò đầu ra, "Không phải anh nói là tối nay anh trai em mới tới
sao?".

Ôn Hành Viễn tưởng rằng khách sạn cho người đưa đồ đến cho anh,

"Giờ này chắc cậu ta đang ở thành phố G", vừa nói chuyện với Si Nhan,
anh vừa mở cửa.

Thế nhưng người đứng ngoài cửa lại là Hàn nặc. Nhìn thấy Ôn Hành

Viễn quần áo không chỉnh tề, vẻ mặt của anh bỗng thay đổi đột ngột.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.