CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 88

Rất lâu về sau , Si Nhan vẫn nhớ tới cảnh tượng Hàn Nặc buồn bực và

Ôn Hành Viễn lạnh nhạt đối diện với nhau ngày hôm đó.

Người mở lời trước là Ôn Hành Viễn,"Không phải như cậu nghĩ đâu",

rõ ràng là anh đang thay Si Nhan giải thích, nhưng ánh mắt lại tựa như
nặng trịch đè ép lên người Hàn Nặc.

Nếu như sắc mặt HafnNawjc không khó coi như vậy, hoặc là anh đấp

lại một câu, "Tôi chẳng ngĩ gì hết!", Si Nhan nghĩ kết cục ngày hôm ấy hẳn
sẽ khác. Thế nhưng, Hàn Nặc lại nói, "Anh đợi em dưới tầng".

Hàn Nặc thậm chí còn không có dũng khí bước vào căn phòng có cô

và Ôn Hành Viễn.

Si Nhan không từ chối, cũng không đồng ý, chỉ đứng chôn chân tại

chỗ.

Hàn Nặc quay người đi về phía thang máy, đợi người ở trong đi ra rồi

bước vào. Cửa thang máy đóng lại, anh cũng không quay đầu lại lấy một
lần.

Nhân viên phục vụ khác sạn vừa đến, nhìn thấy Ôn Hành Viễn để trần

nửa thân trên, vội vàng tiến lại xác nhận thân phận của anh, "Xin hỏi là ông
Ôn Hành Viễn phải không ạ?".

Ôn Hành Viễn đưa tay nhận lấy túi, rồi ký tên lên tờ hóa đơn.

Phút trầm lặng ngắn ngủi, tựa hồ như đang kìm nén điều gì đó.

Chỉ chốc lát sau, Ôn Hành Viễn chậm rãi thở dài, chìa tay về phía Si

Nhan, "Em lại đât".

Si Nhan thoáng chần chừ, nhưng vẫn đi tới chỗ Ôn Hành Viễn.

Tay của anh gần trong gang tấc, cô lại không có dũng khí nắm lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.