CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 143

Hàn Thuật cúi đầu hồi lâu, bỗng ngẩng mặt lên đưa tay định lấy bông

hoa. Tay anh nắm quá chặt, chiếc gai còn chưa được loại bỏ hết trên cành
hoa bất ngờ đâm vào tay anh, anh kêu khẽ một tiếng. Cát Niên cũng run
run, mắt nhìn giọt máu đang ứa ra trên tay anh.

Nhân viên phục vụ lóng ngóng xin lỗi. Đường Nghiệp đột nhiên đứng

dậy, giọng khách khí nói với những người đang ngồi: “Xin lỗi, tôi đi rửa
tay một chút.”

Anh đặt khăn ăn xuống liền đi thẳng về phía phòng vệ sinh, ánh mắt Cát

Niên nhìn theo hướng anh đi. Cô có nên đi luôn cùng anh? Nhưng anh vào
phòng vệ sinh nam, cô đi theo làm gì?

Tốt rồi, giờ chỉ còn lại ba người quen cũ, Hàn Thuật nhìn vết thương

trên tay không nói, Viện trưởng Thái chậm rãi lau khóe miệng, ngồi ngay
người.

“Cát Niên, chúng ta nói thẳng cho rõ ràng được không? Tôi có lỗi với

cháu, tất cả đều là lỗi của tôi, không liên quan đến Hàn Thuật và Đường
Nghiệp, cháu cứ nhằm vào tôi là được rồi. Trong ký ức của tôi, cháu là một
cô gái lương thiện, giờ cháu muốn thế nào thì nói thẳng, không cần thiết
phải làm hại đến người vô tội.”

Giọng viện trưởng Thái vẫn nhẹ nhàng hiền từ, như một bậc bề trên tâm

giao, giọng nói này Cát Niên không phải chưa từng nghe qua, nhưng cô đã
xác định sự hiền từ này hoàn toàn không phải vì cô. Người ta đã nói thẳng
vậy, cô cũng cảm thấy thoải mái hơn chút. Cát Niên cười nói: “Cháu hoàn
toàn chẳng phải cô gái lương thiện gì. Viện trưởng Thái cao quý hay quên
chứ người lương thiện sao có thể ở trong tù mấy năm được?”

Mấy lời Cát Niên nói rất nhỏ nhẹ, không chút hùng hổ hăm dọa, nhưng

đối với Viện trưởng Thái lại là một cái tát thẳng mặt. Bà không còn màng
tới sách lược lẫn đống mạng che mặt ôn hòa tình cảm ấy nữa. Bà có sở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.