CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 214

Anh biết Phi Minh không phải là con đẻ của Tạ Cát Niên, trước đây anh

luôn nghĩ vì cô quá lương thiện và cô độc nên mới có thể nhận nuôi một
đứa trẻ không thân không thích sống cuộc sống thanh đạm qua ngày. Anh
thật sự chưa từng nghĩ đến, Phi Minh lại là con của người đó, ra lại là thế
này!

Thật ra, giờ nghĩ lại, không phải sự thật đã bày ra trước mắt ư?

Ngoài con của Vu Vũ, còn có ai đáng để Tạ Cát Niên đối đãi như vậy.

Khuôn mặt của Phi Minh, mắt, mày, chỗ nào cũng hiện lên nét quen thuộc
ấy.

Hàn Thuật lạnh toát mồ hôi trước trước sự phát hiện vừa rồi, bao năm

nay cô ấy vẫn ôm theo hình bóng một người khác mà sống, anh cho rằng
bất kể cô muốn hay không, hình ảnh Vu Vũ trên thế gian này sẽ mãi mãi
trôi qua cùng buổi chiều hôm đó, hoá ra hoàn toàn không phải vậy.

Vu Vũ, đã bao lâu rồi Hàn Thuật không còn muốn nhớ đến cái tên này

nữa, nhưng lúc này đây chỉ cần anh nhắm mắt lại, dường như đã có thể
nhìn thấy người đó, vẫn là bộ dạng thiếu niên xanh xao, mặt mày thanh tú,
nụ cười trong vắt. Trước mặt anh ta, chàng trai mới lớn như Hàn Thuật chợt
cảm thấy thật yếu ớt và phàm tục.

.

Cát Niên tiễn Đường Nghiệp tới cổng lớn bệnh viện. Cô không phải

người giỏi ăn nói, chỉ im lặng đi cùng anh, đến lúc nên dừng lại bèn nói
một câu: “Cảm ơn anh.”

“Chuyện tiền nong em cũng đừng bận tâm.” Đường Nghiệp bị cảm,

giọng nói vương âm mũi.

Cát Niên lắc đầu, “Là cảm ơn vì anh đã có thể đến.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.