CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 508

lại ở lì chỗ của cô một thời gian dài, bản thân không làm thì thôi, lại còn
kén ăn thích bới móc, suốt ngày bắt Cát Niên làm đủ món, sau đó vừa ăn
vừa bình luận, làm cho Cát Niên sứt đầu mẻ trán, phiền đến không chịu
được. Những ngày anh không ở đây, cô cũng được thong thả, sau giờ làm
sẽ qua quán mì kế bên giải quyết bữa tối.

Sắc mặt của Hàn Thuật hơi thay đổi, Cát Niên cơ hồ đã tưởng rằng anh

lại không vui rồi. Bất kể bề ngoài của anh có lịch lãm thế nào, bên trong
cũng còn trẻ con như lúc trước, trước mặt những người càng thân quen thì
anh càng dễ vui dễ giận, khiến người ta phải dỗ phải chiều, cơn giận tới
nhanh rồi đi cũng nhanh. Nhưng không ngờ hôm nay lại không tái phát, trái
lại anh chỉ ủ rũ đá viên gạch nhỏ cạnh chân, miệng bảo: “Ồ, hình như cũng
không đói lắm.”

Nhớ lại cái ngày anh đá cửa bỏ đi, giận đến cả người run lên lần trước,

rồi nhìn lại Hàn Thuật nhẫn nhịn bây giờ, Cát Niên bất giác mềm lòng.

“Hình như trong nhà còn mì ăn liền và hột gà, nếu anh muốn ăn...”

“Em suốt ngày ăn những thứ rác rưởi này!”

“Vậy thì thôi...”

“Gì mà thôi, mì phải nấu bằng nước chín, đổ nước đi rồi mới bỏ gia vị.

Trứng phải chiên nha, nửa chín nửa sống. À phải, mì loại nào vậy?”

Lôi thôi một hồi, anh lại hứng khởi nói đến một quán ăn Việt Nam rất

đặc biệt mà anh mới phát hiện gần đây, bảo rằng nhất định phải dắt cô đi ăn
thử.

Cát Niên cười nghe anh nói, đứng tìm chìa khóa cổng. Nhìn cánh cổng

lung lay như muốn sập xuống, Hàn Thuật xoa xoa mặt mình.

“Lát ăn xong anh qua bên chú Tài mượn đồ về sửa lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.