CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 56

Cát Niên nhoài người về phía trước nhưng vẫn không kịp, ngã ba vốn đã

chật hẹp, tài xế cũng không ngờ tự dưng có người lao ra trước đầu xe anh
ta, chiếc xe không tránh kịp, tông ngay vào Bình Phượng. Trong nháy mắt,
đầu óc Cát Niên trở nên trống rỗng, cô nhắm nghiền mắt không dám mở ra,
mùi máu tanh trong ký ức khiến cô nghẹt thở. Cô run lẩy bẩy, không điều
khiển nổi bản thân, cho đến khi nghe thấy một tiếng rên rỉ mơ hồ.

Tiếng rên rỉ này khiến Cát Niên như bừng tỉnh, vội vàng chạy đến bên

Bình Phượng, cảnh máu chảy thịt rơi hoàn toàn không xuất hiện, Bình
Phượng ngã trên mặt đường, mặt mày đau đớn cuộn tròn người lại, trên
người ngoài vết cào cấu và bầm dập, không có vết thương nào chảy máu
quá lớn. Có lẽ chiếc xe hơi màu đen này đang qua đường, trời tối, đường sá
chật hẹp, lại là ngã ba nên đi với tốc độ chậm, cộng thêm việc phanh gấp
kịp thời nên Bình Phượng mới may mắn không thành oan hồn dưới gầm xe
do sự độc ác nhất thời của kẻ tiểu nhân kia. Nhưng dù có thế thì lực đâm
vừa rồi cũng không nhẹ, Cát Niên vừa chạm vào chân Bình Phượng, cô
càng rên lên thảm thiết.

Cánh cửa bên vị trí lái chính của chiếc xe dường như được hạ xuống, có

người thò đầu ra nhìn. Cửa xe mở ra nhưng bàn chân vừa đặt xuống đã lập
tức thu về, liền sau đó là tiếng nâng cửa kính. Chủ xe rõ ràng muốn nhân
lúc hỗn loạn định cho xe rời đi.

Cát Niên không kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng chạy theo đập cửa xe,

“Không được đi... đừng đi... xin anh... ít nhất cũng đưa cô ấy tới bệnh viện
đã!”

Chiếc xe chậm chạp lùi lại, lùi lại, rồi lại tiến lên, sự ngăn cản của cô

chỉ như bọ ngựa đạp xe. Nhưng rồi, qua lớp cửa kính trong lúc hoảng loạn
còn chưa kịp đóng kín, Cát Niên nhìn rõ khuôn mặt trẻ tuổi của người lái
xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.