CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 1 - Trang 114

Thì chính tôi muốn nói đến điều ấy đấy. Được rồi, Sashka ạ. Thật là tuyệt
vời khi mọi chuyện đã kết thúc tốt đẹp. Ta vào nhà đi. Tôi đang rất đói.

Tôi đã nói: Sashka đọc được ý nghĩ của tôi.

- Ôi, sao chúng ta cứ ngồi ở đây mãi thế này hở Trisha? Chắc là bạn đói lắm
rồi. vào nhà đi. Tôi sẽ cho bạn ăn. Tôi sẽ rót sữa cho bạn. Đi nào, bạn thân
mến của tôi. Đi…

Tôi ăn cật lực. Chưa bao giờ tôi ăn ngon miệng đến như thế. Cũng những
loại thức ăn quen thuộc thôi, nhưng hôm nay sao mà ngon thế! Hay là
người ta đã cải tiến dây chuyền sản xuất để cho ra lò các loại thức ăn tử tế
hơn dành cho chó? Bà ngoại Elizaveta Maximovna còn bổ sung cho tôi một
cái đùi gà ngon tuyệt.

- Ăn đi con, – bà nói. – Ăn cho lại sức. Mới mấy hôm mà gầy rộc hẳn đi.

Các bạn không tin nổi đâu, bà ngoại còn chúc tôi ngon miệng nữa đấy.
Trong khi tôi đang ăn, bà, mẹ và bà hàng xóm đứng nhìn tôi chăm chú,
khiến tôi cảm thấy hơi… mất tự nhiên. Nhưng sau bữa ăn hoành tráng đó,
tôi lại bị một phen thất vọng. Cũng chỉ tại con người ta thôi. Tôi xấu hổ đến
mức toàn thân đỏ lên như tôm luộc, may mà có bộ lông che khuất nên
không ai thấy điều đó. Tôi nói thật đấy, tôi đỏ nhừ từ chót tai đến từng ngón
chân.

Các bạn nghe đây, bà hàng xóm nói:

- Tôi đang đi, bỗng nhìn thấy một con chó đang ngồi bên đường. Tôi nhận
ra ngay đó là con chó của Sashka. Tôi đi đến gần nó, nhưng nó sủa tôi…

Tôi sủa bà một tiếng bây giờ chứ dám nói dối trơ trẽn đến thế à? Nhưng tôi
chỉ sợ làm như thế thì mất mặt những người thân của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.