CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 1 - Trang 127

không?”. Hẳn các đồng loại của tôi sẽ tha lỗi cho tôi, vì tôi muốn nói rằng
cái con Vetta chết tiệt này chỉ ngang bằng bất cứ một con chó nào trên thế
giới này. Ngoại trừ những con chó thuộc giống Labrador, tất nhiên rồi.
Thậm chí Vetta chỉ xứng đáng làm đầy tớ cho những ông bà chủ biết sủa.
Đúng lúc đó, mấy gã con trai bỏ đi. Nào, Vetta, mày có chịu đi theo mấy
thằng bồ của mày không thì bảo, chúng đang đợi mày mòn mỏi ra rồi kìa.

- Thôi được rồi, tạm biệt nhé, – Vetta vẫy tay chào

Sashka, – có thể một lúc nào đó chúng ta sẽ lại gặp nhau.

Hô hô! Vẫy tay chào một cậu bé mù, lại còn nói “chúng ta sẽ lại gặp
nhau”… Cái con bé Vetta này quả là điên nặng thật rồi. May sao, cuối cùng
nó cũng bỏ đi. Giá mà các bạn biết rằng tôi lộn ruột, điên tiết đến thế nào
khi nó còn đứng lải nhải trước mặt chúng tôi.

- Thế nào, Trisha, - Sashka nói, – bạn thấy đấy, người ta không tin chúng ta.

- Gâu-gâu.

- Nhưng bạn đừng buồn lòng, không phải ai cũng thế... Anh chàng này có
kỳ quặc không. Tôi thì có gì mà

phải buồn lòng. Tôi chỉ lo lắng cho cậu mà cậu lại băn khoăn về tôi. Cậu lạ
thật đấy, Sashka ạ.

- Bạn nhớ giao ước của chúng ta về cầu vồng chứ? – Sashka hỏi.

- Gâu! – Tôi trả lời và nghĩ rằng thôi rồi, anh bạn Sashka của tôi chắc chẳng
bao giờ quên nổi chiếc cầu vồng của mình.

- Vậy thì tốt rồi. Chúng ta đi về nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.