CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 1 - Trang 180

Tuy nhiên, đối với những con chó thường xuyên phải sống ngoài trời, tập
tính này có ý nghĩa quan trọng mang tính sống còn.

Nghe theo tiếng gọi của tổ tiên, tôi nằm vào cái ổ vô cùng tiện lợi của mình.
Khi tôi ngủ, mắt tôi, cũng như ở người, thường là nhắm lại (thi thoảng cũng
có mở he hé). Tuy nhiên, khi ngủ, thính giác và khứu giác của tôi vẫn
“chạy” đều đều như một chiếc đồng hồ. Chỉ cần có một mùi lạ nào đó
thoảng qua hoặc một tiếng động nhỏ không bình thường nào đó thôi là tôi
tỉnh dậy ngay tức khắc. Khi tôi đang ngủ, cứ thử rón rén thật nhẹ nhàng đi
đến gần tôi và cố gắng làm cho tôi không thể nhận ra điều đó xem nào.
Không xong đâu. Tôi bảo đảm trăm phần trăm là thế nào tôi cũng biết.
Nhưng xin chớ thử làm điều đó với những con chó lạ nhé. Cẩn thận kẻo hối
không kịp đâu đấy.

Có chuyện gì thế này? Tôi nghe có tiếng nói khe khẽ ở trên đầu, liền mở
mắt ra. Một chú bé đang ngồi trên cây bạch dương bên ngoài hàng rào, mắt
mở to, mồm há hốc. Kẻ ngoại đạo nào thế này? Chú mày là ai vậy?

- Ê, chúng mày ơi, mau leo lên đây! – Vị khách không mời này kêu to. - Ở
đây có con chó dái to vật đang nằm trơ mắt nhái trong sân vườn. Chúng
mày sẽ khoái cho mà xem.

Thật là một đứa trẻ thiếu giáo dục. Hay nó là trẻ lang thang cơ nhỡ? Hừ,
“con chó dái” với lại “nằm trơ mắt nhái”. Ăn với chẳng nói.

Chỉ phút sau, trên những cây bên cạnh xuất hiện thêm hai thằng bé nhem
nhuốc như vậy nữa.

- Cũng ghê đấy! – Một trong hai thằng bé mới xuất hiện huýt sáo.

- Chó của ai vậy nhỉ? – Thằng bé còn lại hỏi. – Nhà cô Tonhia trước nay có
nuôi chó bao giờ đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.