CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 1 - Trang 181


- Gâu! – Tôi sủa lên một tiếng để cảnh báo lũ trẻ.

- Coi kìa, nó còn biết sủa nữa đấy!

Chúng mày buồn cười nhỉ. Chứ tao phải làm gì? Kêu “meo meo” chắc? Hay
rống lên như bò? Hừ, bỗng dưng ở đâu ra lại xuất hiện những nhà động vật
học trẻ tuổi.

Chưa hết. Bây giờ mới bắt đầu màn gay cấn, ác liệt. Một thằng nhóc mất
dạy móc từ trong túi quần ra một cây ná cao su, nạp đạn đá dăm vào, nhắm
vào tôi mà nã.

Trúng đạn, đau quá, tôi nhảy thót lên. Viên đạn quái ác trúng ngay bên dưới
tai, đau thấu óc. Tôi rú lên vì đau và cố gắng sủa thật to. Chết mẹ rồi! Tôi
thấy thằng nhóc thứ hai cũng móc vũ khí ra, nhắm vào tôi mà bắn. Viên đạn
thứ hai trúng chân. Đau không chịu xiết. Tôi tru lên như chó sói.

Chúng mày làm gì thế?! Tôi đang ê ẩm vì viên đạn thứ hai thì lại bị thằng
giặc thứ ba bắn trúng lưng.

- Đáng đời cái đồ chó dái! Ai bảo cứ sủa người ta! – Một trong ba kẻ tấn
công kêu to. – Nào, các chiến hữu ơi, hãy cho nó biết thế nào là lễ độ!

Tôi hiểu ra ngay tình thế của mình: trong hoàn cảnh như thế này tôi không
thể làm gì được bọn chúng, có sủa cũng vô ích. Vì thế, tôi bèn quay lưng về
phía lũ nhóc, nằm bẹp xuống đất, dùng hai chân trước che mắt. Lúc này,
quan trọng nhất là phải bảo vệ đôi mắt. Làm sao tôi có thể sống thiếu đôi
mắt được? Làm sao tôi có thể dẫn đường cho Sashka, nếu mắt tôi bị hỏng?
Vậy mà bọn nhóc nào có chịu buông tha cho đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.