CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 1 - Trang 186

- Không đâu con, không nặng lắm, - mẹ nói, - ở bên dưới tai bị rách da,
chảy máu, ở chân cũng bị chảy máu chút ít. Đi nào. Đừng qua lo lắng. Mọi
chuyện rồi sẽ ổn cả thôi. Vết thương sẽ chóng lành thôi. Nào, đi thôi, cả
Trisha nữa, đi vào nhà.

Mẹ cứ làm như mình là bác sĩ pháp y không bằng. “Không nặng lắm”, “bên
dưới tai bị rách da”, “ở chân cũng bị chảy máu chút ít”. Toàn thân tôi bị
trúng đạn đau ê ẩm, vậy mà mẹ lại bảo “sẽ chóng lành thôi”.

Bà ngoại thì úp mặt vào hai lòng bàn tay, khóc thảm thiết.

- Sao con lại làm cho bà ngoại buồn lòng? – Mẹ nghiêm khắc hỏi.

- Con đâu có làm gì đâu, - Sashka phụng phịu. – Con xin cho Trisha đi cùng
với cả nhà, nhưng bà không chịu.

- Bà thì mắc mớ gì ở đây? – Bà ngoại thút thít. – Chiếc xe ấy có phải là xe
của bà đâu, mà tài xế thì bảo là không nên đưa chó lên xe. Vậy nên bà
mới…

- Mau xin lỗi bà ngoại đi! – Mẹ nói. – Con sai rồi, Sashka ạ.

- Con xin lỗi bà, - Sashka lúng búng. – Chỉ tại con nóng. Con xin lỗi.

Giỏi lắm Sashka yêu quý ạ. Đúng đấy, bà ngoại có cố tình đâu. Ai mà biết
được chuyện tệ hại sẽ xảy ra. Hãy thương lấy bà ngoại, kẻo bà lại khóc hết
nước mắt. Chúng ta là đàn ông, phải hành xử theo cung cách chính nhân
quân tử.

Bà ngoại đi lại gần Sashka, ôm lấy cháu mình, hôn vào vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.