CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 1 - Trang 195

- Cậu quả là ngu lâu. Không phải cứ được ăn ngon và được vui chơi mới là
sung sướng, hạnh phúc, – tôi gầm lên.

- Vậy theo cậu, như thế nào mới là sung sướng, hạnh phúc? – Nó cũng rít
lên nghe rất chảnh.

- Niềm hạnh phúc của loài chó chúng ta là làm cho con người cảm thấy
hạnh phúc. Cậu có hiểu không?

- U-u, - nó lắc đầu, - tớ không hiểu. Chủ của tớ cảm thấy rất vui sướng,
hạnh phúc khi có tớ trong nhà. Cậu không biết đâu, chủ của tớ rất vui mừng
khi tớ…

- Đấy, vấn đề là ở chỗ đó, - tôi ngắt lời. – Vấn đề ở chỗ ông ấy là chủ của
cậu.

- Cậu cũng có chủ của mình vậy, - Arfa ngạc nhiên.

- Tớ không có chủ. Tớ chỉ có một-người-bạn! – Nói rồi tôi ngoảnh mặt đi,
để cho con chó ngu ngốc được nuông chiều quá đáng ấy biết rằng cuộc đàm
đạo đã kết thúc.

- Lạ thật đấy, - con chó ngốc lắc lư cái đầu. – Quá lạ… Tất nhiên cụ Ivan
Savelievich chẳng hiểu gì cả.

- Trison, sao con lại gầm gừ với một con chó nhỏ? – Cụ già hỏi, rồi nói
thêm: - Đi nào, đi nào, hãy tránh cho xa tội lỗi.

Ôi, cụ Ivan Savelievich quý mến, chuyện này chẳng liên quan gì đến cụ
đâu. Chúng con nói chuyện riêng theo kiểu của mình, kiểu chó ấy mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.