CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 1 - Trang 20

3

Một hôm, tôi nghe mẹ nói chuyện với bà.

- Sashka đã vui vẻ, sinh động hơn nhiều rồi đấy. – Mẹ nói. – Có con chó, nó
đỡ buồn hẳn.

- Nhưng điều quan trọng nhất là đừng để con chó làm hại Sashka. – Bà trả
lời. – Dù sao thì cũng chỉ là con chó. Loài thú mà…

Nghe những lời ấy, tai tôi dựng ngược cả lên.

Trời! Làm sao có thể ăn nói bộp chộp như vậy được? “Đừng để con chó làm
hại”, “Loài thú”… Hừm, bà coi tôi là loài thú. Đối với bà, tôi là con sói hay
con lợn lòi bị thương chăng? Bà có chịu suy nghĩ trước khi nói không vậy?
Thảo nào cụ Ivan Savelievich thường khẳng định rằng các cụ ông bao giờ
cũng khôn ngoan hơn. Phải chi nghe được những lời vừa rồi của bà, thế nào
cụ cũng… Còn tôi, nếu tôi không phải là chó dẫn đường, thế nào tôi cũng
kiếm một quả trứng thối tặng bà, bà Elizaveta Maximovna ạ. Chẳng trách
cụ Ivan Savelievich thường vẫn nói rằng loài chó chỉ có một nhược điểm
duy nhất, đó là quá tin con người. Vâng, chúng tôi tin con người, nhưng con
người lại không tin tưởng chúng tôi. Tất nhiên không phải tất cả mọi người
đều không tin tưởng chúng tôi, nhưng một số người có thái độ giống như bà
già này. May quá, lúc đó mẹ Svetlana Sergeevna đứng ra bênh vực tôi:

- Bà ngoại làm sao vậy? – Mẹ cười giòn. – Giống chó này rất hiền, khôn
ngoan và thân thiện chứ nào phải thứ chó chạy rông? Con chó nhà mình
được đào tạo bài bản, quy củ lắm đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.