CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 1 - Trang 72


Tôi bực nhất lũ mèo vì sự ngu dốt và trâng tráo của chúng. Tôi nằm yên bất
động, làm ra vẻ không thèm đếm xỉa gì đến con mèo ăn tham ấy. Còn nó thì
sao? Nó mon men đến gần tôi hơn chút nữa, xù đuôi ra. Rồi nó cong lưng
lên và bắt đầu cất tiếng. Không phải kêu meo meo bình thường như những
con mèo yếu đuối đâu nhé, mà là gào lên thực sự: “M…m…meo…eo…
eo…!”. Thật thô bỉ. Thật đáng ghét. Tôi nghĩ bụng: “Này, Murzik, mày
muốn gì ở tao? Tao chỉ là khách bất đắc dĩ, ở tạm vài bữa thôi. Hãy bình
tâm, đi làm chuyện của mình đi. Tao không đụng gì đến mày, vậy mày cũng
chớ động vào tao”. Murzik kêu vài tiếng rồi im, vì thấy rằng tôi chẳng thèm
để ý gì đến nó. Nó đi vòng sang phía khác rồi lặp lại trò cũ. Tôi nghĩ bụng,
mày lại muốn gì nữa đây? Nó nhấp đuôi khe khẽ xuống sàn nhà. Giá mà các
bạn được nhìn thấy con mèo quái quỷ ấy nhỉ. Nó nhảy phắt đến bên ông
chủ, đứng đằng sau chân ông ấy, thò đầu về phía tôi, miệng phát ra những
âm thanh “Psh! Psh, Psh” nghe thấy ghét. Đuôi nó xù ra trông cứ như cái
chổi quét đường. Thấy tôi cư xử nghiêm chỉnh, ông Zhora nói với con mèo
ngốc của mình:

- Đừng sợ, Murzik! Đây là một con chó có học. Nó không làm gì mày đâu.
Xem đây này. – Ông chủ lại gần, vuốt lưng tôi. – Thấy chưa? Nó rất hiền.
Đừng sợ, ngốc ạ.

Bà nội cũng lại gần, vuốt ve tôi.

- Mọi chuyện sẽ ổn cả thôi, Murzik ạ. – Bà ấy nói. – Chẳng chóng thì chày,
rồi các con sẽ kết bạn với nhau.

Tôi mà lại đi kết bạn với cái ngữ ấy à?

Ông với bà cứ kết bạn với nó đi. Rồi theo mà chiều chuộng, nựng nọt nó.
Nhưng nhớ dạy cho nó biết cách hành xử đứng đắn, tử tế một chút. Tôi rất
lấy làm lạ là ai cũng muốn dạy dỗ loài chó chúng tôi. Nào “ngồi xuống!”,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.