CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 2 - Trang 115

- Gâu-gâu-gâu! – Tôi hăng tiết quá, sủa ngay từ “Cầu vồng”, cốt để làm cho
Sashka vui lòng.

- Ôi, tôi nhớ bạn biết chừng nào! Trisha, bạn đang ở đây với ai vậy? –
Sashka hỏi rồi bỗng sững lại: - Sao bạn không đeo băng đai? Băng đai đâu
rồi?

Biết trả lời sao đây? Tôi đành liếm mặt Sashka lia lịa và… hình như tôi đã
mỉm cười.

Đúng lúc đó, Stepa đi lại gần chúng tôi. Sashka đứng dậy, hỏi:

- Đây là chó của cậu phải không?

- Ồ không, - Stepa lúng túng, - tớ chỉ giúp người ta đưa nó đi dạo chơi thôi.

- Thế bây giờ nó đang làm việc với ai? – Sashka hỏi.

- Nó dẫn đường cho một bà cụ, nhưng hiện giờ bà ấy đang bị bệnh, không
đi ra ngoài được. Tớ ở quận khác, thỉnh thoảng tới chơi. Nhà chỉ có hai bà
già, phải chăm sóc nhau nên chẳng mấy khi có thời gian đưa chó đi dạo.

- Thế đấy, – Sashka thở dài rồi chìa tay ra, tự giới thiệu. – Tớ là Sashka.

- Còn tớ là Stepa, - Stepa nở nụ cười thân thiện.

Hai cậu bé nhanh chóng làm quen với nhau. Sashka kể cho Stepa nghe tôi
đã từng giúp cậu ấy như thế nào. Còn Stepa thì kể chuyện cậu ấy quen biết
tôi trong trường hợp nào. Nhưng điều khiến tôi vui sướng nhất là hai cậu bé
thỏa thuận với nhau rằng họ sẽ luân phiên đến thăm tôi, đưa tôi đi dạo. Ôi,
phải chi được làm ông chủ nhà xuất bản, tôi sẽ đặt tên cho cuốn sách này là
“Gặp lại Sashka” thay vì “Gặp lại Trison”!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.