CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 2 - Trang 122

này cho tôi. Nói ngay bây giờ đi, được không?

- Bây giờ thì không được! – Bà Irina nói dứt khoát.

- Tại sao! – Boris ngạc nhiên. – Tại sao không được?

- Mày đọc báo, xem tivi đi rồi biết tại sao. Bây giờ mẹ mày ký giấy, mực
chưa ráo là mày tống bà ấy ra đường tức khắc. Tao lạ gì chúng mày!

- Có mình tôi thôi, “chúng mày” nghĩa là thế nào?

- “Chúng mày” là cả cái lũ con cái vô ơn bạc nghĩa ngày nay ấy, hiểu
không? Mẹ bệnh nằm một chỗ, con chẳng lo chăm sóc, cứu chữa, chỉ nhăm
nhăm đòi chia tài sản. Mày có cái đầu trên cổ, tự suy nghĩ lấy.

- Chuyện ấy có gì là bậy bạ nào? – Gã Boris nổi cáu.

– Bà ấy có thể lột da sống đời hay sao? Tôi chỉ muốn cho mọi chuyện được
êm xuôi, tốt đẹp...

- Cho ai? – Bà Irina cắt lời.

- “Cho ai” nghĩa là sao?

- Êm xuôi tốt đẹp cho ai? – Bà Irina không kìm được, nói như quát.

- Cho tất cả mọi người.

- Không, tao không cho phép mày làm chuyện đó. Mày với Lida có bao giờ
thăm viếng hỏi han gì tới mẹ mày đâu. Có bao giờ chúng mày hỏi xem mẹ
cần gì. Không có được lấy một viên thuốc, một lời hỏi thăm sức khỏe…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.