CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 2 - Trang 151


- Hai đứa chúng mày làm sao thế? – Ông cụ giận dữ. – Mẹ chúng mày chết
xuống, thi thể chưa kịp nguội, chúng mày đã lo chia chác căn hộ!

- Ơ kìa, dượng Fedia, việc gì dượng phải cáu kỉnh như vậy? – Lida nói tỉnh
queo.

“Chắc là người quen hay bà con gì đây”, – tôi nghĩ bụng.

- “Việc gì” là thế nào? Tao thấy xấu hổ thay cho chúng mày đấy! – Ông già
sầm mặt.

- Ái chà, dượng lại muốn lên lớp nữa chứ gì? – Lida giở giọng thách thức. –
Đây là chuyện nội bộ gia đình chúng tôi, dượng đừng có mà xía vào. Răn
với chẳng dạy! Hứ!

- Này, Lida! Lida! May mà bố chúng mày không sống đến ngày nay để phải
chứng kiến nỗi nhục này! Ông ấy mà còn sống, hẳn chúng mày cũng bóp cổ
ông ấy để đòi

chia tài sản chứ chúng mày tha à?! Thôi được rồi, - ông cụ phẩy tay, - chúng
mày cứ việc giải quyết “việc nội bộ gia đình” của chúng mày đi. Còn tao,
tao đến đây để làm gì chúng mày biết không? Chúng mày tưởng không cần
đến tiền mà được à? Tao với cô chúng mày đã gom được một ít. Nhưng
lương hưu trí của chúng tao lấy đâu ra cho được nhiều?

- Cần bao nhiêu thì dượng cứ nói đi… - Lida hơi chùn giọng.

- Không ít đâu, - ông cụ thở dài. – Tiền mua áo quan, tiền thập giá, tiền
vòng hoa, rồi thì mở cửa mả, 49 ngày…

- Tôi không có tiền! – Boris nói xẵng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.