CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 2 - Trang 163

Mọi nỗ lực làm lính kỵ binh đều không thành, nhưng thằng bé không lấy
thế làm buồn. Nó đi vòng quanh rồi ôm lấy tôi, kẹp đầu tôi vào nách.

- Borka, cẩn thận kẻo làm nó đau đấy! – Cụ ValeryAnatolievich kêu to.

- Ông ơi, nó tên gì vậy? – Borka hỏi.

- Tên nó là Trisha. – Ông cụ trả lời.

- Tlisha, đúng không? – Thằng bé hỏi lại (trẻ nhỏ thường phát âm “R” thành
“L”).

- Đúng rồi, đúng rồi, - ông cụ cười cười.

Chỉ ít phút sau, cả một bầy trẻ kéo tới, xúm quanh tôi, đứa nào cũng cố
gắng sờ vào mình tôi một cái. Có một cô bé chỉ dám đứng xa xa theo dõi
mọi chuyện.

- Sao thế con, Kristina, sao con không tới làm quen với Trisha? – Ông cụ
hỏi nó.

- Cháu sợ lắm. – Con bé cau mày, so vai, rụt cổ. - Cháu sợ nó cắn cháu.

- Ồ, không đâu, nó không cắn đâu, - ông cụ phẩy tay. - Đừng sợ, nó là chó
chuyên chơi với trẻ nhỏ đấy. Nó được dạy dỗ đàng hoàng và nó quý trẻ con
lắm.

- Mẹ cháu nói tất cả các con chó đều hung dữ và hay cắn người.

Cụ Valery Anatolievich lúng túng, chưa biết phải trả lời như thế nào. Cụ
húng hắng ho rồi đi lại gần con bé, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.