CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 2 - Trang 196

23

Mới đây, tôi tình cờ nghe được một cuộc chuyện trò của các phụ huynh học
sinh trường mẫu giáo “Cầu vồng”. Tôi kể lại chuyện này, hi vọng các bạn sẽ
thấy thú vị, vì đề tài câu chuyện nói về chó. Nói chính xác hơn là về cả
người lẫn chó. Hôm ấy tôi nằm dưới bụi cây gần chỗ mấy băng ghế trong
vườn. Bố mẹ bọn trẻ tới trường để họp phụ huynh hay tham dự một buổi lễ
nào đó. Một số người ngồi ghế băng, số khác đứng quanh đấy. Tóm lại, theo
tôi hiểu, họ đợi cô hiệu trưởng Ludmila Alekseevna. Thế rồi tôi nghe họ nói
về chó. Ôi, thật thú vị. Một phụ nữ có dáng người tròn trịa nói:

- Các bạn ơi, làm ơn cho tôi xin một lời khuyên. Vợ chồng tôi muốn nuôi
chó. Chúng tôi có hai đứa con, một đứa 3 tuổi, đứa kia 4 tuổi. Chúng tôi
nghĩ mọi chuyện chắc cũng đơn giản thôi: mua chó về, cho ăn cho uống,
chăm sóc đôi chút, cho đi dạo… Nhưng khốn nỗi chúng tôi lại không xác
định được giống với nòi gì cả…

- Cứ mua giống chó Đức là hơn cả. – Một bà phụ huynh nào đó lập tức đưa
ra lời khuyên.

- Chị nói gì thế! – Một bà khác phẩy tay. - Chó giống Đức là thế nào, chị
nói lạ. Chó Đức không hợp với trẻ nhỏ đâu. Giống chó ấy hay cành nanh,
ganh tị lắm. Cô em tôi đã phải mang cho bà ngoại lũ trẻ một con chó như
vậy đấy. Không được để trẻ nhỏ chơi riêng với chó Đức dù chỉ một phút.
Tốt nhất nên nuôi chó Labrador. Đích thực là giống chó hiền lành, tốt nết.
Chúng rất mến trẻ con, lại không đòi hỏi những điều kiện chăm sóc phức
tạp, rắc rối.

Tôi nghe mà sướng mê, nằm lim dim mắt, cảm thấy nở từng khúc ruột.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.