CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 2 - Trang 207

25

Chiều tối hôm sau, có một người quen cũ của cụ Valery Anatolievich đến
chơi. Cụ chia sẻ với người khách nỗi đau buồn của chúng tôi. Họ trò
chuyện lâu thật lâu. Ông cụ của tôi có nói một điều không đúng sự thật – cụ
bảo đã chôn xác Mariana trong rừng. Tôi không biết tại sao ông lão lại nói
thế, nhưng tôi nghĩ có lẽ cần phải như vậy. Thôi thì coi như chuyện đó sẽ
trở thành một điều bí mật chỉ tôi và cụ biết.

- Vâng, - người khách nói, – lũ giết trộm súc vật có nhiều lắm. Có một điều
tôi không sao hiểu nổi: tại sao lại có một số người căm thù chó đến thế
không biết.

- Ông Piotr ạ, phải hiểu rằng chuyện này có hơi khác.

– Cụ Valery Anatolievich trả lời. – Những kẻ vô lại ấy muốn trả thù tôi và
Trison. Nhưng chúng không hề biết rằng con chó này không bao giờ nhặt
thức ăn từ dưới đất lên ăn. Ông hiểu chứ?

- Vâng, chuyện ấy thì tôi hiểu. – Ông khách vỗ mạnh bàn tay xuống mặt
bàn. – Tôi đang nói đến tình trạng chung. Ông có biết từng xảy ra bao nhiêu
trường hợp như vậy không? Một số người muốn tiêu diệt chó hoang cũng
bằng cách ấy. Họ ném mồi bả khắp nơi trong sân vườn quanh chung cư và
chờ đợi kết quả. Có hôm, sáng ra, tôi phát hiện một lúc xác của bốn con
chó. Lúc đầu là ba cái xác và một con đang hấp hối, nhưng rồi nó cũng chết
trên đường đi cấp cứu.

- Ông thử nói đi, Piotr, con người mà căm thù súc vật đến thế thì có thể gọi
là bình thường được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.