CHÓ DẪN ĐƯỜNG PHIÊU LƯU KÝ - TẬP 2 - Trang 84

để tránh chúng thì phải đi hơi ngoằn ngoèo, ngoắt ngoéo. Cụ Ivan
Savelievich cười, bảo:

- Trison à, sao con cứ đi như con gấu trong rạp xiếc vậy. Con đã bao giờ đi
xem xiếc chưa?

Ông cụ của tôi ơi, cụ nói chuyện trên trời gì vậy. Cụ tưởng ở trường tuốt
ngoại ô, ngày nào người ta cũng đưa các học viên chó chúng con vào nội
thành xem xiếc gấu chắc?

Phải nói ông cụ của tôi có một trực giác cực kỳ tinh nhạy. Tôi chỉ mới nghĩ
trong đầu thôi nhưng dường như cụ đã đọc được hết ý nghĩ của tôi. Phải
chăng cụ có một loại “thính giác nội tại” nào đó? Tôi vừa mới nghĩ thế, cụ
đã vội nói:

- Thôi, đừng băn khoăn, ông chỉ đùa thôi mà. Ai rỗi hơi mà chở các con đi
xem xiếc cơ chứ. Mà thú xiếc chắc

cũng chẳng vui vẻ gì khi thấy các con trên hàng ghế khán giả - chúng lo sợ
các con tranh mất chỗ làm của chúng. Nhưng không sao, khi nào rảnh, có
thể ông sẽ đưa con đi xem xiếc. Ở đó có các chú hề rất vui nhộn, có cả
những nghệ sĩ nhào lộn cực kỳ khéo léo nữa.

“Ối ông ơi, con rảnh quá hay sao để đi xem voi, xem hổ làm trò? Trên tivi
con xem chán ra rồi. Nào voi, nào hươu cao cổ, nào ngựa vằn, nào báo gấm,
đủ cả. Còn xem chúng làm gì nữa? Con giờ chỉ lo làm sao để ông đừng
giẫm vào vũng nước thôi. Ông toàn vừa đi vừa nói chuyện tầm phào với
con không hà, làm con phân tâm…”

Các bạn biết đấy, công việc của tôi đâu phải đơn giản, dễ dàng. Mắt tôi phải
quan sát đường đi, để ý tránh các loại gốc cây, cột đèn, vũng nước, tránh
người qua đường, vân vân, lại phải căng tai nghe người được tôi dẫn đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.