CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 175

Cô khó chịu nhăn mũi lại, lạnh lùng hỏi: “Là ai?”

Không ai trả lời cô, nhưng bả vai lại bỗng nhiên bị người nắm lấy, tiếp

theo là dùng sức mà vung, cô bị người dùng sức rất lớn không chút lưu tình
ném vào cửa lầu, thân thể mãnh liệt va chạm với cửa thép phát ra âm thanh
vang dội.

Cô cầm lòng không đậu mà “hừ” một tiếng, trong khoảng thời gian

ngắn nói không nên lời.

Giang Thủy ở thời điểm nghe thấy câu “Là ai” kìa liền xuống xe.

Hàng hiên đen nhánh khiến anh cảnh giác đứng yên tại chỗ, không lập tức
rời đi, quả nhiên sau đó nghe thấy được âm thanh va chạm.

Anh không hề do dự, quyết đoán mà nhanh chóng vọt vào hàng hiên,

đôi mắt anh còn chưa thích ứng được bóng tối thình lình ập đến thì cánh tay
đã bị người mạnh mẽ bắt được.

Bằng cảm giác phân biệt, đó là một cánh tay đàn ông, rất có lực, hẳn là

đã qua tập luyện.

Giang Thủy nhanh chóng đưa ra phán đoán, ngay trước khi cái tay kia

lại có động tác, nhanh chóng uốn người, bẻ khuỷu tay về sau. Đầu gối lại
hướng lên trên, đá chân người đàn ông kia một cái, người đàn ông kia tuy
rằng có sức lực, nhưng bởi vì tác dụng của cồn làm tê mỏi, phản ứng không
nhanh nhẹn bằng Giang Thủy. Rất nhanh, người đó đã bị Giang Thủy áp
chế trên mặt đất.

Người đàn ông thống khổ hô vài câu, Dương Mai từ phía sau đi lên,

nhíu lại mi nói: “Tôn Uy?”

Giang Thủy quay đầu lại, giữa một mảnh đen nhánh tìm được người

phát ra âm thanh: “Cô quen?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.