CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 177

“Anh ở đâu.” Cô hỏi.

Giang Thủy không trả lời, hàng hiên cũng không rộng, Dương Mai sờ

soạng đi được vài bước liền sờ đến vị trí của Giang Thủy.

Giang Thủy vẫn đứng yên không nhúc nhích, hàng hiên mát mẻ, làn

da anh trở nên phá lệ mẫn cảm, phía sau bỗng nhiên vọt tới một máy sưởi
dát sát vào người, anh cúi đầu liền thấy giữa eo bụng mình có một đôi tay
mềm mại quấn lên, ngay sau đó, anh mau chóng cảm nhận được khối thịt
mềm ấm áp dán lên lưng.

Dương Mai từ phía sau ôm chặt lấy Giang Thủy, trong đêm tối, cô

cong lên đầu gối, xuyên qua giữa hai chân anh, tìm được vị trí nào đó, hơi
cọ cọ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.