CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 198

“…” Giang Thủy vô ý thức bóp bóp hộp cơm, thấp giọng nói, “Cô

đừng nói như vậy.”

Dương Mai nhấp môi, mặt không biểu cảm nhìn anh: “Anh tới tìm tôi

làm gì?”

Giang Thủy giật giật môi, nói không nên lời.

Dương Mai quay đầu liền đi.

Đại não Giang Thủy hỗn loạn, không hề nghĩ ngợi gì giơ tay giữ chặt

cổ tay Dương Mai. Đây là hành vi bản năng, không mang theo bất kỳ ý vị
gì khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.