CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 235

“Hiện tại m cơ bản không có vấn đề gì, có thể thi qua được. Thật sự

quá lo lắng thì…” Giang Thủy hạ giọng nói, “Không phải có quan hệ sao?
Có thì tìm xem.”

Dương Mai “hừ” một tiếng: “Em có quan hệ chỗ nào.”

Giang Thủy ôm ngực, nhìn kỹ cô: “Lúc trước làm thế nào em đổi được

giáo viên?”

“Đó là người quen của Lý Diễm.”

“À.”

“Hơn nữa em cũng không suy nghĩ cái này, trong đầu anh ngoại trừ

luyện xe với kiểm tra, có thể đổi cái khác không?”

“…”

Món canh chuột kiều mạch Dương Mai chọn được đưa lên, cô rút

muỗng ra, dùng khăn giấy lau qua rồi đưa cho Giang Thủy.

Giang Thủy nhận lấy, muỗng vừa chạm đến nước canh lại bỗng nhiên

dừng lại.

Dương Mai theo ánh nhìn của Giang Thủy nhìn qua, có vài người

quen đang đi tới từ phía đối diện.

“Khéo vậy!” Cầm đầu là Vương Dã, hắn ôm Quý Tinh tiến vào cửa

hàng đầu tiên.

Ngay phía sau là Bành Bằng và thầy Hồ, hai người này đang châu đầu

ghé tai nói cái gì đó, sau khi nhìn thấy Giang Thủy và Dương Mai lại im
lặng không nói lời nào, ánh mắt thẳng tắp nhìn lại đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.