CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 278

Giang Thủy đợi một lát, không chờ được tin nhắn lại của Dương Mai

liền chủ động gửi một tin nhắn tới: [ anh còn chưa ngủ. ]

Một giây sau, lại thêm một cái: [ làm sao vậy. ]

Hai tiếng “Tít tít” vang lên bên tai Dương Mai, cô giống như không

nghe thấy. Lại qua một lát, chuông di động vang lên.

Dương Mai nhận máy, Giang Thủy trực tiếp nói: “Có phải không ngủ

được?”

Cô nhàn nhạt: “Vâng.”

“Anh nói chuyện cùng em một lát.”

“Vâng.”

“…” Thật muốn nói chuyện, anh lại không biết nên nói cái gì. Sau một

lúc lâu, anh mới chậm rãi mở miệng, “Hôm nay anh làm một con cá, rất
lớn, một mình anh ăn không hết.”

“Anh ăn không hết, con cá kia thực sự là rất lớn.” Dương Mai nói.

Giang Thủy cười: “Phải, một con rất lớn. Vốn là mua cho em ăn.”

“…”

“Chỉ tiếc em đi rồi.”

Dương Mai dừng một chút, nói: “Xin lỗi.”

Giang Thủy trầm mặc một giây: “Xin lỗi cái gì, là anh thấy tiếc cho

em. Anh làm cá rất ngon.”

Dương Mai: “Em chưa từng ăn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.