CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 286

“Gì cũng được.”

Người phụ nữ cười ha hả: “Cậu cũng đừng nói gì cũng được mãi, tôi

nhớ rõ cậu thích ăn gà mà.”

Cô ta đi tới cửa lại quay đầu lại: “Quyết định như vậy nhé.”

Người phụ nữ đi dép lê màu táo tàu, dẫm trên nước bùn lẹp xẹp lẹp

xẹp đi khỏi nhà. Lúc này Dương Mai mới đi ra, im ắng vào cửa.

Sân trước rất lớn, bên tay phải có một cái lán để xe, bên trong có một

chiếc xe ba bánh đang đóng, còn có một chiếc xe điện. Bên cạnh là một vòi
nước, phía dưới đặt một chiếc thùng. Vòi được nắp ống nước bằng nhựa,
nước đang ào ạt chảy ra bên ngoài.

Giang Thủy đang đứng đó gội đầu.

Gội trong chốc lát, anh dừng lại, đầu còn giữ nguyên tư thế cúi xuống,

nước từ những sợi tóc nhỏ xuống làm ướt quần jean của anh.

Anh lui về sau mấy bước, cách vòi nước xa một chút rồi mới duỗi tay

qua đóng vòi nước lại. Tay phải anh cầm vòi nước bằng nhựa còn tay kia
bắt đầu cởi áo trên. Một tay không tiện dùng sức, cởi nửa ngày cũng không
cởi ra được.

Dương Mai chậm rãi bước đến gần, giúp anh một phen.

Động tác của anh hơi ngừng, quay nửa người lại, trên mặt đều là vệt

nước, theo khóe mắt cùng cánh mũi chảy khắp nơi.

Đôi mắt anh vẫn đang nhắm chặt.

“Sao đã trở lại?” Giang Thủy nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.