CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 312

Vạn Thục Phân chỉ vào anh nói: “Nhìn xem, không có chuyện gì.”

Dương Mai không phản ứng lại Vạn Thục Phân, cô lấy tấm khăn bọc

lên người Giang Thủy, Giang Thủy lau mặt lung tung, nói: “Mấy bồn hoa
kia tôi đặt ở nhà giữa.”

Vạn Thục Phân nói: “Vậy à, được, đã biết.”

Nói xong, Vạn Thục Phân cũng không tiếp tục hàn huyên, kéo chặt áo

liền đi ra ngoài.

Dương Mai: “Có nước ấm không?”

Giang Thủy: “Phải đun.”

“Đun ở đâu?”

“Phòng bếp… Em đun cho anh?” Giang Thủy ngăn Dương Mai lại,

cười, “Em mà đi ra, hai ta phải tắm uyên ương.”

“Vậy anh tự đi đi.”

Giang Thủy không nhúc nhích. Dương Mai đẩy anh một cái, anh lảo

đảo một bước lại đứng vững: “Đun nước rồi cũng không có chỗ ngồi tắm.”

“Không có phòng tắm?”

“… Không.”

“Hẳn là có WC đi.”

“Quá nhỏ, không có chỗ ngồi.”

“Vậy anh tới nhà giữa kia đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.