CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 363

duỗi hướng phòng thử đồ nói: “Nếu không anh đi vào mặc thử trước xem
sao đã ạ?”

Tay Giang Thủy rời khỏi then cửa, không có kết cấu mà vuốt ve trên

mặt vải, giống như đang kiểm tra chất liệu. Nhưng căn bản anh không hiểu
chất liệu là cái quỷ gì.

Dáng vẻ anh do do dự dự ở trong mắt nhân viên cửa hàng là một loại

tín hiệu. Trước khi mua hàng, rất nhiều người sẽ do dự, đó là một loại
đường ranh giới, có thể đưa khách hàng vượt qua ranh giới kia hay không
phải xem bản lĩnh ăn nói của nhân viên cửa hàng.

“Chiếc quần này rất hợp với anh, nếu không tin anh có thể vào mặc

thử nhìn xem. Anh xem bạn gái anh ăn mặc xinh đẹp như vậy, anh mặc
quần này mới xứng với cô ấy không phải sao?”

— Đây rõ ràng là một câu thực sự có thể giúp tiêu thụ sản phẩm.

Nhưng mà đồng thời từ ngữ rõ ràng cũng làm người ta cảm thấy không
thoải mái.

Giang Thủy nghe xong không có biểu tình gì, chỉ có một động tác rất

nhỏ — tay anh nắm chặt quần hơn một chút nhưng lại nhanh chóng thả
lỏng ra.

Anh lộ rõ phản ứng đối với câu nói rất có ý vị này chính là ngay sau

khi Dương Mai đi tới.

Cô ở bên ngoài đi dạo một vòng, không tìm được thứ gì hay, vì thế lại

vội trở về, vừa lúc nghe thấy câu nói cuối cùng này.

“Cô nói chuyện kiểu gì vậy?” Giọng nói của Dương Mai còn tính là

bình tĩnh, nhưng cũng không ôn hòa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.