CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 393

giống như tiếng nói hỗn loạn nặng nề của đàn ông. Khoảng cách có hơi xa
nên Dương Mai nghe không rõ, có lẽ là giọng nói giống nhau mà thôi.

Khu vực này của khu thương mại vốn đã không rõ ràng, nơi này tựa

như một cái chảo nhuộm lớn, vào rồi thì đừng nghĩ có thể sạch sẽ đi ra.

Dương Mai không muốn ở đây lâu hơn một chút nào nữa, lập tức tới

ngã tư ngăn một chiếc taxi rời đi.

Sau khi về đến nhà, Lý Diễm bị Dương Mai ném lên giường, một

phòng mùi rượu khiến mũi Dương Mai khó chịu. Nhưng cô thật sự mệt đến
không muốn động đậy nữa, cuối cùng trốn đến phòng ngủ khác ngủ một
đêm.

Sáng sớm, cô bị tiếng chuông di động đánh thức. Lúc tiếp điện thoại

vẫn còn cảm thấy mông lung, sau khi nghe được vài câu mới đột nhiên như
cá chép lộn mình, từ trong ổ chăn nhảy dựng lên.

Không lâu sau, cô đã đứng trước cửa nhà, vừa mở cửa liền thấy Vạn

Thục Phân phong trần mệt mỏi.

“Chị dâu.”

Dương Mai kêu một tiếng, Vạn Thục Phân liền lên tiếng đáp lại.

Sau khi vào cửa, Vạn Thục Phân cũng không vội thay dép đi trong

nhà, đầu tiên là nhìn nhìn đại khái bốn phía, rồi sau đó mới ngậm cười nói
với Dương Mai: “Nhà cô diện tích rất lớn nhỉ.”

“Vâng, gần 200m2.”

Vạn Thục Phân đi về phía trước hai bước, lại nhìn kỹ nói: “Ở cùng

Thủy nhi thật ra lại rất giàu có.”

“Anh ấy không ở cùng tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.