CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 397

Thuốc lá là thuốc mê hữu hiệu nhất, hương vị của thuốc lá làm Giang

Thủy nhanh chóng trấn định lại. Cảm giác vỏ đại não bị tê liệt, bàn tay anh
rất tự nhiên dịch khỏi vùng bụng.

Đây là động tác rất nhỏ nhưng lại đúng lúc bị ông chủ phát hiện, bởi vì

ông ấy đang cúi đầu châm thuốc, vừa lúc ngẩng đầu lên, nói đùa một câu:
“Thấy cậu cứ sờ bụng mãi, có phải bụng không thoải mái hay không?”

Giang Thủy ngạc nhiên, quay mặt sang bỗng nhiên thấy gương mặt

đang tươi cười của ông chủ, anh lắc đầu nói: “Không phải.”

Dương Mai mua xong trái cây đi ra, Giang Thủy thuận tay nhận lấy túi

hoa quả to kia, sau đó cùng cô đi trở về. Đi được nửa đường, Dương Mai
hỏi anh: “Xe anh đỗ ở chỗ nào?”

“Ngoài tiểu khu nhà em.”

“Ừm.” Dương Mai dừng một chút nói, “Hôm nay anh còn về sao?”

“Trở về.”

Dương Mai mím môi không nói gì, cũng không tiếp tục đi, cô dừng lại

đối diện với Giang Thủy, ngửa đầu nhìn anh.

Sau đó, cô kiễng chân lên hôn anh.

Giang Thủy lại trốn về sau một chút.

Dương Mai cau mày nhìn, anh giải thích nói: “Anh vừa mới hút

thuốc.”

“Em không chê.” Thời điểm hai cánh môi sắp dính vào nhau, Dương

Mai dừng nửa giây rồi lại nói, “Đàn ông hút thuốc đặc biệt gợi cảm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.