CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 489

Giang Thủy móc di động ra nhìn, nói: “Không còn sớm.”

“Lúc này mới mấy giờ mà không còn sớm. Sao cậu sinh hoạt như ông

già vậy?”

Ánh mắt Giang Thủy chợt trống rỗng, anh đột nhiên nhớ tới Dương

Mai. Dương Mai luôn nói anh nhàm chán giống như ông già. Cũng không
biết bây giờ cô đang làm gì. Thật muốn nghe giọng nói của cô, nhìn dáng
vẻ của cô.

Lý Vân vắt chéo chân, dùng mũi chân đá Giang Thủy: “Thật muốn

đi?”

Giang Thủy không nói chuyện, anh còn đang mải nghĩ về Dương Mai.

Tóc đỏ ở một bên gõ cái ly vang lên lách cách: “Này này này, chị Vân

đang hỏi cậu đấy. Có phải cậu muốn đi thật không?”

Giang Thủy lấy lại tinh thần, chậm nửa nhịp mới gật gật đầu.

Lý Vân không nói gì, chỉ nâng chén rượu nên nhấp một hớp nhỏ.

Tóc đỏ ở một bên quan sát, nghiền ngẫm ý tứ của Lý Vân, rốt cuộc là

thả hắn đi, hay là không cho hắn đi đây?.

Giang Thủy không để ý tới nội tâm tóc đỏ đang điên cuồng tính toán,

thong thả đứng lên. Tóc đỏ lập tức nóng nảy, vẫy tay một cái hô: “Quay lại
quay lại! Muốn đi cũng được, nhưng uống cái này đã.”

Nói rồi hắn rót đầy ly rượu ban đầu đưa cho Giang Thủy kia.

Rượu mạnh Whiskey.

Giang Thủy không nhúc nhích, Lý Vân cũng bất động. Tóc đỏ vừa

nhìn càng thêm hăng hái: “Một ngụm hết ly này, bằng không không cho cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.