CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 495

Trên đường trở về, Giang Thủy lại gọi điện thoại cho Dương Mai.

Lần này rất nhanh có người bắt máy.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc kia, Giang Thủy không tự chủ được

mà cười: “Đang làm gì?”

Dương Mai đáp: “Đang nói chuyện điện thoại với anh.”

Giang Thủy nghe xong cười không ngừng, nhưng mà anh không lại

cùng cô chơi trò “Đang nói chuyện điện thoại”, như vậy quá lãng phí thời
gian. Anh ngừng lại một chút, nhớ tới chuyện chính: “Bao giờ thì em tới
đây?”

Dương Mai nói: “Từ bao giờ anh lại chủ động như vậy?”

Giang Thủy không nói lời nào, nếu lúc này anh soi gương nhất định sẽ

phát hiện miệng mình sắp kéo đến Thái Bình Dương rồi.

Dương Mai nói: “Cuối tháng, hoặc là đầu tháng sẽ tới.”

“Ừm.”

Giang Thủy thuận miệng hỏi: “Lần trước sao không nghe điện thoại?”

“… Lần trước có việc.”

“Ừm.”

Giang Thủy về tới nhà, Dương Mai nghe thấy tiếng đóng cửa liền hỏi:

“Về nhà, hay là ra ngoài?”

“Theo em thì sao?”

“…” trong lòng Dương Mai nghĩ, hôm nay tâm tình anh khẳng định vô

cùng tốt. Nghĩ nghĩ, cô cố ý khoa trương nói: “Anh sẽ không ra ngoài chơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.