CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 576

Bệnh viện lúc đêm khuya vô cùng an tĩnh, cách một cánh cửa như là

hai thế giới. Một bên là nhân gian chìm vào phù hoa, một bên là yên lặng
đến từ vực thẳm.

Loại yên lặng này giống như cái chết, bởi vì người bệnh yêu cầu nghỉ

ngơi, cho nên người bên trong bị cưỡng chế ít nói. Mỗi khi Giang Thủy
bước một bước, trái tim lại nhảy lên vài cái, chính anh cũng không hiểu rõ
sự căng thẳng chợt nổi lên này là bởi vì cái gì.

Bức màn ở cửa phòng bệnh Lý Vân đóng chặt, từ bên ngoài hoàn toàn

không nhìn thấy bên trong. Giang Thủy không lập tức đẩy cửa tiến vào, đầu
tiên bình phục tâm tình một chút, mới lặng lẽ đi vào.

Bên trong so với bên ngoài càng an tĩnh hơn. Lý Vân nằm trên giường

bệnh, cô ta đang tỉnh, nghe thấy động tĩnh liền nhìn qua, còn có Tóc đỏ và
Vương Chấn cũng đều ở đây, bọn họ đều không ngủ, cũng đều đang nhìn
về phía Giang Thủy.

Tất cả mọi người đều còn tốt, cũng không đáng sợ như đã nói trong

điện thoại.

Giang Thủy cho rằng hai mắt của mình xảy ra vấn đề, dùng sức chớp

chớp, rồi lại nhìn, Tóc đỏ chợt cười lên tiếng.

“Đến thật rồi!” Tóc đỏ đi tới, tượng trưng mà vỗ vỗ vai Giang Thủy,

“Ngày thường thấy cậu không gọi chị Vân, không lớn không nhỏ, không
nghĩ tới trong thâm tâm vẫn rất coi trọng chị Vân nhé!”

“Sao lại thế này?”

Vương Chấn giải thích nói: “Là cậu ta nhàn quá, đánh cuộc với Lý

Vân, lừa cậu Lý Vân đã xảy ra chuyện, xem cậu có thể lập tức chạy tới hay
không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.