CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 584

Một hộ sĩ đang lau cồn cho gã, đau đến mức hắn oa oa kêu to. Trần

Nhất Trầm đi qua, ở phía sau hắn duỗi cổ nhìn: “Cậu vậy mà còn bị người
ta làm cho vào bệnh viện.”

Gã Mập bẹp miệng, ánh mắt tìm kiếm bốn phía: “Họ Giang đâu?”

“Vào rồi.” Trần Nhất Trầm cười lạnh, gã Mập ngây ngốc hỏi lại: “Vào

rồi? Vào đâu rồi?”

“Cậu nói đi.”

Vào Cục cảnh sát.

Sau lưng Trần Nhất Trầm có chút thế lực, nhưng không dễ dàng vận

dụng, Giang Thủy bị Trần Nhất Trầm làm cho vào Cục cảnh sát, sau một
tuần mới được thả ra.

Lúc ấy là Tóc đỏ đi đón Giang Thủy, vừa thấy mặt ánh, hắn liền tỏ ra

hết sức vui mừng: “Xem dáng vẻ cậu này!”

Ở bên trong ăn không ngon ngủ không tốt, cả người dơ bẩn, chợt thấy

bầu trời ban ngày lại có điểm không quen. Anh cau mày nhìn nhìn mặt trời
trên kia đến híp mắt lại.

“Này, tôi nghe cảnh sát nói, thiếu chút nữa cậu đem nóc nhà xốc lên?”

Tóc đỏ nói, “Sao lại thế chứ, không phải đã nói với cậu chị Vân sẽ tìm mọi
cách bảo lãnh cậu ra sao. Còn nóng vội như vậy?”

“…”

“Trần Nhất Trầm kia là cậu ấm có tiền có thế, lại là người lớn lên ở

Bắc Kinh, nhân mạch rất lớn, chị Vân mất không ít sức lực để đả thông
quan hệ đấy.”

“Thay tôi cảm ơn Lý Vân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.