CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 593

Dương Mai giảo hoạt nhướng mày: “Không nói cho anh.”

Xe rẽ về bên phải, không nhìn thấy cổng lớn của Trung học Thành

Nam nữa. Đường phố này náo nhiệt hơn hẳn, bởi vì có nhiều cửa hàng đồ
ăn vặt, cửa hàng vật phẩm trang sức linh tinh, đều là những thứ nữ sinh
thích.

Còn chưa tới thời gian tan học, trên đường đã có khá nhiều học sinh

kết nhóm đi lang thang, một đám vui vẻ rực rỡ, nam sinh kề vai sát cánh,
nữ sinh tay trong tay ôm eo nhau, ở trong xe cũng có thể nghe thấy tiếng
cười như chuông bạc của bọn họ.

Giang Thủy nhìn nhìn nghĩ, có lẽ Dương Mai cũng từng là một trong

số bọn họ. Nơi này cách trường học của cô gần như vậy, khẳng định đã
cùng bạn bè đi qua vô số lần.

Dương Mai nói: “Phố này em thường xuyên đi qua, em có một người

bạn thân, đặc biệt thích mua trang sức, khi đó kẹo cười rất hot, em thường
đi cùng cô ấy. Nhưng em không mua đồ ở đó.”

“Vì sao?”

“Bởi vì em muốn tích cóp tiền mua đồ trang điểm.”

Giang Thủy cười: “Nhỏ như vậy đã biết trang điểm chải chuốt? Khẳng

định có người yêu thầm.”

Cô thành thật gật đầu: “Có chứ.”

“Là ai?”

Lại là giảo hoạt cười: “Không nói cho anh.”

“…” Giang Thủy buồn bực, “Sao cái gì em cũng không nói cho anh?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.