CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 614

không thể xa cầu tình yêu. Nó giống như em mua trứng gà, trên đường
không thể hy vọng xa vời nó ấp ra một con vịt. Em hiểu không?”

Tiểu Hà nhấp khóe miệng, cười bi thương.

“Chị vẫn chúc em hạnh phúc, nhưng hạnh phúc của em và hạnh phúc

của chị không giống nhau. Em xem — em không lo ăn mặc, tiêu tiền cũng
hoàn toàn có thể bằng vào ý nguyện của mình mà tiêu xài phung phí, em
cùng Mạnh Đạt cầm tay ra cửa, em chính là ‘Bà Mạnh’, thân phận và địa vị
xã hội của em không giống trước kia. Mà chị — là người bình thường nhất,
mua phòng mua xe phải có kế hoạch, có lẽ còn phải đi vay, so với em vất
vả hơn nhiều.”

“Nhưng bạn trai chị đối với chị thật tốt.”

“Đúng vậy, đây là hạnh phúc lớn nhất của chị.”

Mọi người có cách sống của mọi người, mỗi người đối với hạnh phúc

đều có định nghĩa của chính mình. Có người theo chủ nghĩa hưởng lạc, tiền
tài là quan trọng nhất, sẽ đi tìm người cùng chung chí hướng với mình để
trải qua cả đời, có người thì tình yêu là quan trọng nhất, không muốn tạm
chấp nhận, cũng sẽ đi tìm người cùng chung chí hướng với mình trải qua cả
đời.

Không cần hâm mộ hạnh phúc của người khác, thời điểm lựa chọn

phương thức hạnh phúc của chính mình, đã mang ý nghĩa cùng những
phương thức khác đường ai nấy đi. Đại bộ phận cá cùng tay gấu không thể
cùng lấy được.

“Dương Mai, chị có cảm thấy mệt mỏi không?”

Dương Mai chăm chú nhìn Tiểu Hà, cô phát hiện cô ấy gọi cô là

Dương Mai, mà không phải “chị”. Vì thế cô tĩnh lại, trịnh trọng nói với cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.