CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 680

Mẹ Dương nghe xong trong lòng hơi có chút an ủi, lau nước mắt một

lát, bỗng nhiên ngẩng đầu, hồng con mắt nói: “Không được, tôi vẫn còn
không yên tâm. Trái tim của tôi cứ như bị làm sao ấy, cứ bùm bùm nhảy
không ngừng, sắp nhảy ra ngoài rồi. Dương Mai à, có phải đến lúc con nên
đi bệnh viện làm kiểm tra rồi không? A? Đến thời gian rồi đi? Mẹ đưa con
đi!”

Bác sĩ làm kiểm tra cho Dương Mai là cô của Lý Diễm, chủ nhiệm

khoa phụ sản, đã giữ cương vị này hơn ba mươi năm, vô cùng đáng tín
nhiệm. Thứ tư hôm nay vừa lúc là cô ấy làm chuyên gia chủ trì phòng
khám bệnh, Dương Mai trước tiên gọi điện thoại, sau khi được cho phép,
liền cùng mẹ Dương ngồi xe tới bệnh viện.

Phòng khám bệnh thật sự rất bận, bác sĩ Lý tiếp từng người một tới

khám bệnh, mẹ con Dương Mai vào, cô ấy cũng không phát hiện. Thẳng
đến lúc mẹ Dương hô một tiếng “bác sĩ Lý”, cô ấy mới từ bệnh án ngẩng
đầu lên, tranh thủ thời gian liếc mắt nhìn hai người một cái.

“À, hai người tới rồi.”

Mẹ Dương đầy mặt tươi cười, hàn huyên một câu: “Người nhiều quá,

rất bận phải không?”

Bác sĩ Lý khách sáo cười một tiếng: “Đúng vậy, không phải hôm nay

làm chủ trì phòng khám sao.”

Mẹ Dương ha hả cười gật đầu, một tay đẩy lưng Dương Mai, đẩy cô

đến phía trước bác sĩ Lý, bác sĩ Lý vừa thấy, chỉ chỉ chiếc giường nhỏ phía
sau, nói: “Vậy cháu nằm trên đó đi.”

Bác sĩ Lý bôi dung dịch lên bụng Dương Mai, dùng dụng cụ siêu âm

màu nghe tim thai.

“Ừm, tim thai tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.