CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 682

mạnh!”

Dương Mai che lại quần áo, nói: “Con gọi điện thoại cho Giang Thủy,

bảo anh ấy buổi tối trở về sớm một chút.”

Mẹ Dương nói: “Đúng vậy! Con gà kia rất lớn, mấy người chúng ta

đều ăn không hết đâu. Con mau gọi cho nó đi.”

***

Thời điểm Giang Thủy nhận được điện thoại còn đang ở quê, sau khi

ngắt điện thoại lập tức vội vàng đuổi trở về, trên con đường đến bệnh viện
vừa lúc có một nhà thờ Hồi giáo, thứ sáu là ngày bọn họ nghe giảng đạo,
bên phố đỗ đầy xe, bất kể là trên lối đi bộ, hay là trên đường xe chạy, đều là
phụ nữ trùm khăn đội đầu và đàn ông dùng nước hoa đi lại.

Toàn bộ con đường đã bị những người nước ngoài nghe giảng đạo phá

hỏng.

Xe Giang Thủy bị kẹt giữa vô số xe cộ, một ngã tư đường nho nhỏ,

bởi vì tắc nghẽn nên xuất hiện bốn cảnh sát giao thông, bên tai toàn là tiếng
còi ô tô cùng còi của cảnh sát giao thông.

Anh đã sắp ngừng trước đèn đỏ được nửa giờ rồi. Con đường này thời

điểm trống không lái xe rất thuận lợi chỉ mất thời gian năm phút đồng hồ.

Mắt thấy đèn đỏ biến thành đèn xanh, Giang Thủy không quan tâm mà

dẫm xuống chân ga, đầu xe vừa mới ra khỏi vạch trắng, đã bị cảnh sát giao
thông đi tới từ đối diện ngăn lại.

Một trận tiếng còi chói tai từ xa tới gần, cảnh sát giao thông bước

nhanh đi đến bên cửa sổ xe Giang Thủy, nhổ còi trong miệng ra, ngón tay
mang bao tay màu trắng chỉ về phía trước: “Sao anh lại làm thế? Đã cho
anh lái xe sao?!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.