CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 777

Anh lại kêu Tóc đỏ đi tìm một căn nhà khác, loại nhà có thể lập tức

vào ở.

Trước khi tìm được nhà mới, Giang Thủy rảnh rỗi về quê một chuyến.

Sau khi xuống máy bay anh lập tức đi tới tiểu khu nhà Dương Mai,

quên gọi điện thoại cho cô trước, thật lỗ mãng mà tiến đến.

Thời điểm đứng ở trước cửa nhà cô, trong lòng vạn phần cảm khái —

mấy tháng trước, anh cũng đứng ở chỗ này, bị cha mẹ Dương Mai ngăn ở
ngoài cửa. Bây giờ, một lần nữa anh đứng ở đây, tràn ngập tin tưởng cũng
tràn ngập thấp thỏm.

Cửa nhanh chóng mở ra.

Giang Thủy ôm chầm lấy cô, cô còn chưa kịp phản ứng lại, cằm đã đặt

trên vai anh, đôi mắt chớp chớp liên tục.

“Em có khỏe không?” Vừa ra khỏi miệng, tiếng nói của anh đã như

nghẹn lại.

Cô không chớp mắt mà nhìn chằm chằm anh, còn chưa trả lời, đã một

lần nữa bị anh ôm vào trong lòng ngực. So với cái ôm vừa rồi cái ôm này
càng chặt hơn.

Thời điểm lại buông ra, vẫn như cũ không rảnh trả lời anh.

Anh thế tới rào rạt, không quan tâm mà ngậm lấy môi cô, cắn, liếm,

xoa…

Từ cạnh cửa đến trên giường, đầu váng mắt hoa, chỉ trong giây lát.

Thật lâu về sau, Dương Mai không cao hứng mà nói: “Anh đấy, trở về

liền tìm em lên giường.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.