CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 794

“Bây giờ anh không muốn cho.”

“Bởi vì người yêu anh thích?”

Anh nhún nhún vai, “Không biết. Anh chưa từng thấy cô ấy đeo ngà

voi.”

“Em cũng chưa từng đeo.”

“Bởi vì em không mua nổi.”

“Cô ấy mua nổi?”

“Cô ấy mua nổi.”

Đột nhiên, Giang Thủy có điểm bực bội, khối ngà voi kia dán vào gốc

đùi anh, có cảm giác nóng bỏng chân anh. Anh chưa từng tặng cho Dương
Mai cái gì, bởi vì anh biết cô không thiếu thứ gì, anh mua nổi, hẳn là cô
cũng có, anh mua không nổi, có lẽ cô cũng có.

Lại móc khối ngà voi ra, trên hoa sen là Thiên Thủ Quan Âm điềm

tĩnh ngồi.

Giang Thủy tùy tiện đưa khối ngà voi cho Thái Minh Tinh, “Cho em.”

***

Giữa trưa, Tóc đỏ đến chung cư của Giang Thủy, gia cụ mới đã thay,

hắn thử ngồi vài cái trên trên sô pha, “Chọn đều là loại tốt nhất, dùng thoải
mái không?”

“Uống gì?” Giang Thủy đi qua hắn muốn đi pha trà.

Tóc đỏ lập tức nâng mông lên, “Để tự em làm để tự em làm, anh Thủy

lại đây ngồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.