CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 795

Hắn tự pha ly trà cho chính mình, lại pha một ly cho Giang Thủy,

“Anh Thủy, tìm em tới có chuyện gì vậy?”

Giang Thủy đưa cho hắn một xấp tiền. Không quá hai ngày, Tóc đỏ

mang theo xấp tiền kia đứng ở sân bay chờ. Giang Thủy kêu hắn tới đón
Dương Mai, đón một người phụ nữ còn trịnh trọng lạ thường gọi người tới
ân cần dạy bảo dặn dò một phen, người phụ nữ này quá quan trọng, hắn
cũng không dám qua loa một chút nào. Rất sớm liền đến sân bay, thà rằng
chờ thêm mấy giờ, cũng không dám bỏ lỡ.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn bỏ lỡ, ở sân bay chạy tới chạy lui, gấp đến

độ loạn cào cào.

Sau lại không có biện pháp, đành phải gọi điện thoại cho Giang Thủy,

chủ động thừa nhận sai lầm có lẽ còn có cơ hội.

Nào biết Giang Thủy nói trong điện thoại: “Cô ấy không tới.”

Tóc đỏ như bị ngũ lôi oanh đỉnh, đứng ở đó không nhúc nhích. Tốt

xấu nói cho hắn một tiếng chứ, làm hắn đợi lâu như vậy, sắp gấp muốn
chết. Lời này đương nhiên hắn không dám nói, chỉ chính mình chửi thầm.

Trên thực tế, Giang Thủy cũng không có tâm tình nói chuyện này với

Tóc đỏ. Anh cũng là không lâu trước đây mới biết. Anh ở siêu thị mua hàng
tết, hai túi lễ vật, không biết nên chọn loại nào, vì thế gọi điện thoại cho
Dương Mai, trong điện thoại, Dương Mai nói với anh, cô không có cách
nào tới đây ăn tết cùng anh.

Giang Thủy hỏi: “Sao lại thế?”

Dương Mai đáp: “Em bên này có chút việc.”

Anh hỏi chuyện gì, Dương Mai không trả lời. Kế hoạch bị quấy rầy

cùng với cảm giác hy vọng thất bại làm anh bỗng nhiên có chút tức giận:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.