CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 841

Thái Tân Tinh đoạt lời: “Em thi tháng đứng thứ tư toàn khối!”

“Không tồi.”

“Hắc hắc, chị của em có hơi kém, nhưng mà cũng nằm trong mười thứ

hạng đầu.”

Dương Mai nghe xong nhìn Thái Minh Tinh, nói: “Có yêu cầu gì, cứ

việc nói với Giang Thủy.”

Thái Tân Tinh lập tức gật đầu, “Anh Thủy là người tốt! Cơ hồ là cầu

gì được nấy.”

“Vậy hai người phải dùng thành tích hồi báo anh ấy.”

“Này còn phải nói sao!”

Mới hàn huyên vài câu, Thái Tân Tinh đã hoàn toàn dỡ xuống tâm

phòng bị đối với Dương Mai. Đứa nhỏ này vẫn còn ít tuổi, huyên thuyên
nói một hồi, hoàn toàn không chú ý tới chị mình đang trầm mặc.

Dương Mai chú ý tới, nhưng cũng không nói gì. Chờ Thái Tân Tinh

rốt cuộc nói mệt, cô mới nói với Thái Minh Tinh một câu: “Nếu đã rời
khỏi, phải quý trọng cơ hội, không phải mỗi người đều có vận số tốt như
vậy. Rơi xuống trên đầu cô, cô nên nắm chặt.”

Thái Minh Tinh cúi thấp đầu, thanh âm cũng nhẹ: “Đã biết.”

Hai người phụ nữ đều trầm mặc, Thái Tân Tinh uống nước, rốt cuộc

hiểu được xem mặt đoán ý. Chợt, cậu ta nói: “Chị của em rất vất vả, chị cả
như mẹ không phải sao. Đã lâu không đi học, nhưng vừa về trường học, thi
lần đầu, thành tích vẫn tốt. Chị nghĩ mà xem, chị của em đã rời khỏi trường
lâu như vậy, còn theo kịp được tiến độ học tập, siêu lợi hại!”

Cậu ta muốn thay chị mình nói tốt, Dương Mai rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.