CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 843

Thái Minh Tinh xua xua tay: “Bây giờ em về phòng đi, đóng cửa ăn

năn!”

Tiếng bước chân bị cửa phòng ngăn trở, Thái Minh Tinh thở phào nhẹ

nhõm.

Dương Mai nhìn cô ấy, nhiều cảm giác tốt hơn, “Em bảo hộ em trai

mình rất khá.”

Thái Minh Tinh nói: “Nó rất đơn thuần, cho tới bây giờ… Nó còn

tưởng rằng em ở hội sở chỉ là nhân viên phục vụ bưng trà đổ nước.”

“Đứa trẻ tốt đơn thuần sẽ có báo đáp.”

“Phải, nó sẽ.”

“Em cũng sẽ.” Dương Mai nói.

Thái Minh Tinh cười khổ một chút, “Chị vừa rồi muốn hỏi người

nào?”

Dương Mai trực tiếp hỏi: “Còn nhớ một ông chủ họ Lưu không?”

Không gặp Lý Vân, Dương Mai cũng lười so đo với Tóc đỏ, dù sao cô

đã từ Thái Minh Tinh biết điều mình muốn biết.

Bất quá loại cấp bậc như Thái Minh Tinh này, cũng không có khả

năng hiểu được chi tiết về nhưng ông chủ ở đó, có thể nói đại khái đã là
không tồi.

Dương Mai cũng không rảnh nghĩ đông nghĩ tây, sau một tuần, Giang

Thủy cùng ông chủ Lưu liền từ Ôn Châu trở về Bắc Kinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.