CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 866

“Cách kiếm tiền của anh sao đều trái pháp luật? Lần trước là đua xe

phi pháp, lần này, là cho vay nặng lãi?!”

Giang Thủy không hé răng, lại lấy ra một chai nước khoáng từ tủ lạnh,

mới vừa vặn ra nắp chai, lại bị cô hất lên tường. Bang một tiếng, bọt nước
nổ mạnh.

Cô cũng không nói gì, chỉ nhìn anh. Ngực không hề phập phồng, bả

vai cũng không run rẩy, trên mặt không có phẫn nộ cùng bi thống rõ ràng.
Chỉ là cả người lạnh lẽo, giống như loại lạnh lẽo do ngâm mình ở trong
nước quá lâu.

Trong hoảng hốt, cô cảm thấy chính mình đã chết đuối, hơn nữa còn

ngày càng trầm xuống. Sờ không tới đáy, nhìn không thấy ánh sáng.

Trong một mảnh bóng tối, cô đang giãy giụa một lần cuối cùng. Lần

trước cô mang thai, khuyên được anh trở về, lần này, cô hỏi anh có thể lại
vì cô từ bỏ mạo hiểm hay không.

Lần trước anh do dự, lần này anh không —

“Dương Mai, em biết một tháng anh có thể thu về bao nhiêu không?”

“Anh không cần lấy mạng đổi tiền, lại còn có thể trải qua những ngày

muốn cái gì có cái đó.”

“Người không có tiền không thể sống.”

“Cho nên anh nói — không.”

Anh đi rồi, lưu lại một mình Dương Mai ngốc tại khách sạn. Anh

không quay đầu lại, nhưng giống như có mắt sau lưng, cố tình biết đôi mắt
Dương Mai vẫn đuổi theo anh.

Đó là một đôi mắt bị mưa bụi chôn vùi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.