CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 118

"Thật sao?" Mạt Mạt hoài nghi hỏi

Anh mỉm cười, giọng nói anh tràn ngập ý cười: "Thật mà, em gả cho anh

đi."

Cô lấy tay lau khô nước mắt, tâm tình trở nên sáng sủa hơn. "Khi nào?"

"Chờ khi em lớn lên."

Cô biết anh lại lừa cô. Mỗi lần cô tức giận không để ý tới anh, anh đều

nói những lời này. Tuy cô vừa nghe thấy những lời như thế liền biết là giả
nhưng cũng vui vẻ đến ngây ngất, hoàn toàn quên mất vì sao mình lại tức
giận, ngơ ngẩn mơ ước về đám cưới tương lai của họ.

"Anh đưa em đi Hy Lạp, được không?"

"Hy Lạp? Em nghe nói kết hôn ở đó có thể được sự chúc phúc của

Athena, hai người sẽ yêu nhau trọn đời, vĩnh viễn không xa rời nhau."

"Athena là nữ thần trí tuệ, không phụ trách chuyện này đâu. Thần tình

yêu là Aphrodite cơ mà." An Nặc Hàn sửa lại.

"Em mặc kệ, em chỉ thích Athena!"

"Được! Nghe theo em, cái gì cũng nghe theo em." Anh cười hỏi: "Vẫn

giận anh sao?"

"Giận gì cơ?"

"Không giận là tốt rồi, đi ngủ sớm một chút đi, đêm mai anh sẽ gọi lại

cho em."

"Được! Anh Tiểu An, tạm biệt!"

"Ngủ ngon!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.