CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 155

An Nặc Hàn chưa bao giờ làm Mạt Mạt thất vọng, lần này cũng không

ngoại lệ. Anh gọi một cuộc điệu thoại cho Hàn Trạc Thần, không biết nói
cái gì, ông đồng ý cho cô mỗi ngày có hai tiếng buổi chiều học nhạc cùng
Thành.

Đương nhiên, có điều kiện tiên quyết.

Hàn Trạc Thần sai người điều tra Thành. Tên thật của Thành là Vincent,

bố là hậu duệ quý tộc sống tại miền tây Australia, mẹ ruột là một người
Trung Quốc đã qua đời, mẹ kế là người Australia còn rất trẻ. Thành rất nhớ
mẹ anh ấy, nên thích người khác gọi tên tiếng Trung của anh - "Thành".
Khi học tại nhạc viện Scotland, thành tích của anh vô cùng xuất sắc, được
rất nhiều thầy cô khen ngợi. Do cá tính cao ngoại nên bạn bè anh cũng
không nhiều, nhưng những người biết anh đều nói anh là một người cực kỳ
có giáo dục.

Hàn Trạc Thần dường như khá hài lòng với kết quả điều tra này. Tuy

nhiên, xuất phát từ lo lắng cho sự an toàn của con gái, ông vẫn phái một vệ
sĩ vừa biết tiếng Trung vừa biết tiếng Anh đi cùng với Mạt Mạt. Vệ sĩ hết
sức trách nhiệm, mỗi khi cô và Thành ngồi học hát với nhau, ông ta đều
nhìn chằm chằm vào từng hành động của Thành.

Tự đáy lòng Mạt Mạt cho rằng xã hội phong kiến cũng không có bảo thủ

như cha già nhà mình!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.