CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 248

Em rất vui, anh có thể không cần vì thực hiện lời hứa mà phải lấy em.

Em cũng có thể không cần lại dùng lời nói dối lừa anh nữa.

Em cuối cùng cũng có thể nói cho anh biết: Anh Tiểu An, em yêu anh!

Từ lúc còn rất bé rất bé, em đã ao ước tổ chức hôn lễ tại nhà thờ lớn nhất
Hy Lạp, dưới sự chúc phúc của Athena đi tới bên cạnh anh...

Anh nói em là một đứa trẻ, không thể nhẹ nhàng mà nói ra lời yêu. Thật

ra yêu một người và tuổi tác không liên quan đến nhau. Mười tuổi cũng tốt,
hai mươi tuổi cũng tốt, đều không quan trọng, quan trọng là người anh yêu
lớn đến đâu.

Khi anh mười tuổi, em là một đứa trẻ sơ sinh, anh đương nhiên không thể

yêu em.

Nhưng khi em mười tuổi, anh là một chàng trai rất hấp dẫn.

Thế nên, em vẫn luôn yêu anh.

Mãi cho đến ngày hôm nay em mới nói cho anh biết, vì em không muốn

anh vì lời hứa với em, lại một lần nữa bỏ lỡ mất người con gái anh yêu!

Anh Tiểu An, đừng quan tâm đến em, em không hề yêu anh, em sẽ lấy

chồng, em sẽ hạnh phúc, em sẽ chăm sóc tốt bản thân, em sẽ sống cuộc
sống thật vui vẻ hạnh phúc!

Hứa với em, anh phải thật yêu thương chị Thâm Nhã!

Em gái mãi mãi không lớn trong mắt anh: Hàn Mạt

Cuối cùng, Mạt Mạt viết thời gian và địa điểm lên đầu thư, gập thư lại,

bỏ vào trong bì thư, ngoài phong bì viết số di động, địa chỉ gia đình của
anh, và ngày tháng nhận thư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.