CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 253

Mỗi khi đến lúc này, Mạt Mạt đều trầm lặng, cô không dám hứa hẹn bất

kỳ điều gì, cô biết rõ không thực hiện lời hứa làm người ta tổn thương thế
nào.

Vào giữa hè, những khóm hoa bỉ ngạn trong vườn lại nở rộ cả một vùng.

Mạt Mạt quấn lên mái tóc dài đến thắt lưng, vội vàng bận rộn dọn dẹp

phòng của An Nặc Hàn, bồn hoa cúc mới nở đặt bên cạnh bàn, quyển sách
anh mới lật được một trang, đặt trên bàn học.

Bệ cửa sổ, bàn học, giá sách... lau đến khi không còn một hạt bụi, trải lên

trên giường tấm ga, chiếc chăn cô tỉ mỉ chọn lựa. Sau đó, cô bỏ thứ gì đó
của mình vào phòng bên cạnh, bày biện giống như vậy...

Làm xong tất cả mọi thứ, cô ôm chiếc gối mềm mại nằm trên giường

anh, nhìn đồng hồ đeo tay.

Ngày mai An Nặc Hàn sẽ trở về, cho dù chỉ là về nghỉ phép. Thế nhưng

vừa nghĩ đến có thể nhìn thấy anh, cô liền không nén được trống ngực đập
dồn.

...

Ngày hôm sau, Mạt Mạt sớm tới sân bay, đứng ở nơi gần cửa ra máy bay

nhất, nhìn vào trong.

Không ít hành khách vội vàng đi ra va phải cô, cô cười cười xin lỗi người

ta.

Một năm không gặp rồi, anh sẽ trông thế nào đây? Lại càng thêm đẹp

trai? Hay càng chín chắn hơn?

Anh nhìn thấy cô sẽ mang biểu tình gì? Là thản nhiên chào hỏi cô, hay

lại xúc động ôm lấy cô, nói: "Mạt Mạt, anh rất nhớ em!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.